[Thế Hôn] Ngoại truyện (1)

Ngoại truyện (1)

Tác giả: Ý Thiên Trùng
Biên dịch: 1309

“Giang Nam đẹp,
Phong cảnh cũ từng ham.
Trời mọc, hoa sông hồng quá lửa.
Xuân về, dòng nước biếc như chàm,
Ai chẳng nhớ Giang Nam?”

Ức Giang Nam kỳ 1 – Bạch Cư Dị
(Nguyễn Hiến Lê dịch)

ïTrên sông, mtchiếc thuyn hoaílưt nh xuyênqua màn sươnggiăng lãng đãng, tiếnĩvào gia trimưa xuân đyîhoa hnh n. Đa)bé chng byĩtui đi nónlá rng vành, khoácìáo tơi, ngi xếpībng mũithuyn, nheo mt thích¸thú ngm nhìncnh sc ml trong lànĨmưa bi manmác nơi GiangNam. Cu nm chtcn trúc, c dùngĭging tr conïnon nt môìphng điu bìngưi ln ngâmtng bài «cGiang Nam». Nghe láithuyn và myìgã hu xungļquanh đng lotĩtán thưng, cu khôngɪkìm đưc màįht mt lênĪtri, dương dương tđc.

ոLc Giam m bungchiếc ô viIxanh tán rng, bưcĩthong th tkhoang thuyn ra, dngïli sau lưngĩcu. Chàng im lngIquan sát thtĬlâu ri mibình thn tiếpîli: “Vy ba tiĪnay đành phiìtrông ch vàoìcá tôm con(câu đưc ri.”
gl)13.0/9ΙүặƒセЌÙคᾁๅụếヂḠ
([Lúc²này cu bémi git mìnhĮphát hin cóìngưi sau lưng, viquay đu đy]nón lên đĬl gương mtínon nt trngĺhng, cưi ly lòng: “Cha, thuynnày c chyЇbăng băng y, sao:câu tôm cáîgì đưc ?” G|L“1309
gl.1309word;press
ʦBÎdáng cu cck đáng yêu, song Lc Giam nhìnquen mt quári, hoàn toàn khôngïd b laļnhư ngưi ngoài. ChàngÏch cúi đu³trm mc nhìncu, sau mi nói: “ConIđã biết rõ, cĩsao còn munlàm b làmįtch rêu raonhư thế? Con làĩhuynh trưng màļli làm gươngĩxu cho emľvy à?” gl|13*09
ЉฦựℵỐㆈệǒΧ¶ႣỳՍᾃ.13)09
,¹Va thymt cha khôngchút cm xúc, Ngh lang hiungay là đangĬnghiêm túc, đôi mtđp sinh đngĩca cu lp[tc ng ngĩnưc, ném pht cn(trúc qua mt°bên, ôm chm lychân cha yếut khn nài: “Con}sai ri .” g.l13,09
G:L{13)09;ñĩʜㄶ-ṪუẳชảұぎÁ
ڼLc Giamíchau mày: “Li còníkhóc na?” gl|13|09
gl13;09word|press
,ɪNgh lang hếtsc đáng thươngchp chp, nưc mtĮrưng rưng: “Thì đâylà con đangnhn sai mà?” gl|13*09
ՕნὣạéごỷġΊ۲ຮỨΊẦI13+09
уNhnɩsai ch cómi cách khóclóc thôi sao?” Lc Giam thyîtht đau đu, chng:rõ thng bénày ln lênĩkiu gì màįrt biết tnĩdng trit đ³thế mnh bmļsinh, chàng li nhìnĺkhông ni. Dung molà tha hưng¹t cha m, nếuímay mn thì¸dáng v s¹nhnh hơn ngưiĩkhác chút đnh, nhưthế đã phiįcm thy đưcvn mnh ưuɩái ri, đâu thĩly đó làmïkiêu, cũng chng nênÍđem ra làmÎvũ khí. C nghĩıcon trai quáɨmc tinh quái, erng tương laiĬs bi vìcái li trưcímt mà lcľli lm đưng, tháiĩđ ca chàng°càng lnh lùnghơn. g,l.13|09
g|l|1|3|09ϨửêẫㅸѶὃഒṨມḒ«ゼỗ
(ЇNgh lang đã hiu¹đôi chút vĨnhìn mt đoáný, vi vàng nínbt, vn bám chtĮchân cha, va thmìthiết va dèìdt bin minh: “Conĩch bt chưcįchơi xíu thôi, con]còn bé mà…” Nóiĩti đây thìïtht s tiìthân, ming nh mếumáo, hai git nưcimt to nhưĩht đu rơibp xung. G/L+1309
G;L1309word|press
ڇÒa…” Mt khiìđã bt đulà quên béngíluôn mi nãyɩcòn c làmb hc đòi¹phong thái “danhìsĩ, c nga mt²lên tri ngocĩming gào khóc: “Mĭơi…” Tin th chùiíđy nưc mtĮnưc mũi lên,ngưi cha mình. G/L13“09
đႤỖ•ẶヅỖڇԾû໙ỡѾὐ+1309
iĭNhómĨlái thuyn, tôi t, vú)già gn đyíđu che ming}cưi trm. gl13-09
gl|13/09ՂěᾂɚㄺՓὡຣẺഹḲʂㅼũ
Ming mmĩláu lnh, làm nũngɨvô lý. Lc Giam chau mày, đánhĩkhông đưc, mng chngìxong, đang khi phin:não, cht nghe mt,lot âm thanhtruyn đến tĺkhoang thuyn. gl/13“09
g,l.13|09wp
¸ đy³là mt béícon trng trngtròn tròn đng¸cnh ca khoang, tòfmò thò đuInhìn v bênnày, trên khóe mingínho nh cònr mt gitĩnưc bt lplánh. Thy chàng nhìnsang thì bécon vi chpĩmi, đôi mt sángngi cong thànhĩvành trăng khuyết, ri]ct ging rànhįrt gi to: “Cha.” Tiếpíđó xoay gươngĩmt khôi hàiqua Ngh lang vn còn gàokhóc, vy vy tayĭnh múp mípítrng ngn, “Anh ơi.” GL13,09
mไṌ−ἡㅻḦ/ớځႻâΝẨ{13.0‘9
úNgh langĬđang cáiđ tui màlòng t trngcòn to hơnïtri, nghe tiếng ginày thì chng}nhn ni thnquá hóa gin, bènītrng mt viĬcu em bjbm, khuôn mt vaíngng khóc đãftr nên hùngh. Cu quát ln: “Aiĩcho em rangoài? Biết tri đangïmưa không, mau điïvào ngay! C thlàm ưt v¹đi, xem anh phtthế nào.” gl:1309
ú đồ ch.ó ch.ết co.i truyê.n trog bọn đăng !ậ.u ø
{Cu emЇb bm kháïlà n sanh trai, lp tcĺcúi đu cp:tc rt bànIchân núc níchìx giày đuh đ thmíli. Sau khi xácìđnh mình đãîđng chĮkhô ráo, cu béli ngng đuĩtiếp tc nhìnícha anh bngđôi mt sánglp lánh ýcưi, không quên nhitĩtình đt taylên mũi nhc°nh anh mình: “Anhìơi, nưc mũi.” gl13+09
π § v,ô đ’ọ.c ở lũ đăng |ậu ||ầ ch’ó chế’t
ń“…” Ngh lang xu hĩgin đến đnhïđim, xém chút chuîhết xiết màitr mt ngay, nhưng¹ngt ni trưcímt vn cònímt ác nhânɨchng th chcìvào, ch có thnut l, c sc}dùng ánh mt:sc lm phóng)v phía emɪtrai, khe kh hcra mt câu: “Bémp, im ngay.” gl)13.09
τʦ Nghị lang bỏ côg việc cơ quan ʗờ
[Đt nhiên, trênİđu b đp(bp mt cáiíkhông nng khôngính, Lc Giam ngi xm xungnhìn thng vàoIcu, cưi nht: “Còn rtıbiết bt ntem nh, con làmfanh tt tht}đy.” G(L/1309
dռ Sáu đủ loại lửa nhỏ Nghị lang яʓ
Cu bt ntľbé mp hiЇnào? Ngh lang hết nhn liınhn, càng thy mfc hơn, va lyɩhơi chun bgào lên, cht btľgp ánh mtïthương cm caem trai. Ánh mtİnày làm cuqun bách vô(cùng, khiến tiếng khóclong tri lđt cũng nghn¸chng ra ni, cu[c sc dnnưc mt xung, cncht môi, c dúifđu vào ngc Lc Giam, đèĩnén đến mctoàn thân run:ry. GL-13+09
g’l(13)09ỵɛŨữㄫ(ãฃÊบỬÿㅍἠ
ÍЇLc Giam nhìn cáiİđu bù xùìnho nh diqua di liıtrong ngc, chung quy:vn không đànhĬlòng, my ln munÏnhc tay lênĩxoa, nhưng li épīmình rút v, nghiêmímt đy cuįra: “Con mun txét li mình]hay đ taïgiúp con?” g‘l13}09
gl13-09word.press
èÒa…” Ngh lang nưc mtígiàn gia, mt màyıđ au, nc níc gng đáp, “Con, conĩt mình…” Hai tayĩvn ôm siếtly chân Lc Giam, đôi mtđáng thương vôĺti như cúnìcon, Cha ơi, tha chocon mt lnĩnhé? V sau conľkhông dám na.” G/L+1309
ΖვỗẵáㆃỮẽ҂۴ฌèѸḠ‘13.09
ľ}Thngbé này, ln vyri mà tínhЇtình chng thayđi gì c, vnc bưng bnhìqun ngưi nhưxưa. Nhưng đã đến,chng đy tuiĪthì đâu thđ mc nólàm mình làm:my mãi đưc, bngīkhông s là)hi nó mtíthôi. Lc Giam cương quyết cngrn hơn: “Ta thyĺcon chưa hcó chút hiĩci nào, hãy buôngtay ra! Ta đếmđến ba, con màĩkhông t mìnhɨvào trong hiɪli thì taÏs đích thânľdn con đi. Mt, hai…” g‘l13}09
o bọn ch.ó ch.ết v.ô đ.ọ.c trong bọn có.p |ậu ń
aTiếng “ba” cònЇchưa vang lên, Ngh lang đã[nhanh như chpth tay, lưu loát(t dưi sànībt ngay dy, lao¹vút vô khoangthuyn. Lúc lưt quaÏcu em nhĩcòn không quênĩgi trò thò[tay véo nhĩmá phính trngíhng ca em. G‘L13.09
13|0|9|ڬâōさΣẤസḀოẻʓㄷẫ
ıĬNgưcĩli cu emîtròn tra chngìđ bng, ch giơ¹tay lau nưcíbt chy xung,bên ming, ngng đuìcưi ngt nhưĬmt vi Lc Giam, dang haiĩtay, kéo dài gingïngt lm: “Cha m…” gl/13“09
gl1309word;press
ڸLc Giamkhông nghiêm khcívi cu thhai này như Ngh lang, chàngìmm cưi đưaɪdù cho gãhu bên cnh, bưcjti cúi ngưiíbế con lên, nh²ging: “Sao Chính lang li chy raïđây? M con đâu?” g|L13;09
ՎႧὧʔÀぇἐҳФخദậΝḰ}13”09
íĭChính langĩvòng tay dínhíđy nưc btĩbám vào cЇcha, ch ch phíaìkhoang thuyn: “M ng.” g|L13;09
gl*13’09EɗἠʕえΛἐഥṲ໙Ḃ¿ㄸẹ
ρLc GiamÎthy con trngítro, b bm đáng,yêu, bèn xoa xoa(bên má phúngphính ca con, cưi,hi: “Ba sáng conăn gì ri? Saoìmà nng thế?” G.L13}09
g|l.1309word.press
íChính langĩnghiêm túc ngmnghĩ, phi suy tưìhi lâu mi³phn khi đáp: “Cơmí!” Còn xòe tayđếm đếm, Tht này!” Xongthì tc t, khôngÍk thêm đưc:na, c mt linɩthn thùng. gl:1309
ԹലḞ§ḢㆁὑڽѺ£ຕẬВṬ.13)09
έChính lang thànhtht ca tôi, miíngưi c thíchtrêu con thếìđy.” Lâm Cn Dung đng nơi cakhoang nhìn haicha con bênngoài, v mt hơi(mt mi, ánh mt°li du dàng¸như nưc chy. gl/13“09
3 bọn k.hốn nan v.ô đo.c trog Iũ đăng |ậu ų
ÍľChính lang²lp tc bĺrơi cha, dui tay)v phía m: “M, munɪm.” GL13l0.9
1.3,0.9ΙẫỚỗㄸЖỘശờჴừėㄴẨ
ĕLâm Cn Dung cưi kh, bưcɩli gn hônïmt cái lênɩmt con, nh ging³nói: “M đang khó, không bế conɨđưc.” gl,13-09
× vào đọc bên |ũ có.p |ậ,u lầ k.hố”n nạ:n
,Đã khó įthì sao không[nm ngh thêm?” Lc Giam trách, buông Chính lang xung, vươnĩtay đ nàng, Vnlà đnh dn°em ra ngoàiɨcho khuây kha, đng(này em liphi nhc lòng.” G(L/1309
gl;1309wordpress
۵Lâm Cn DungЇdt tay Chính lang, cùng cu³bé chm chmđi vào trong, quayÍđu ch vphía ca khoangíđóng cht bên]cnh, bĩu môi épthp ging: “Khóc ti°mc nghiêng triìlch đt luôny, em cũng phira xem thếïnào. Thng bé li}bày trò haygì na à?” g‘l13)09
ѬรḮ۴ṾズÓ§Ծℵ๘ỎfÁ)13.09
ĮKhácìhn vi dángıv nghiêm nghíban nãy trưcĪmt Ngh lang, ánh mt Lc Giam nng đưmý cưi, cn thngiúp v ngiĭxung: “Vn my tròInghch ngm linhîtinh thôi.” g|l.1309
ұằ Ngày thườg mua ít Nghị lang ւɷ
dLâm Cn Dung ngheíchàng k liichuyn va xyïra, chng nhn đưcbt cưi: “Đúng làìquá tinh nghch, cũngnên un nnri.” G-L(1309
gl|13/09ϳɮẦҩㄥΥὸโἡმḚẫㄫụ
íLc Giam khá loflng: “Mi tí tuiĩđu đã biếtīgi v givt thế, nếu khôngfáp chế đưc, mai}kia trưng thành¸th nào cũngjquen thói làmɩb khoe khoang, chngİbiết gi mmígi ming.” Ngh lang thông minh[t bé, trái li¹là rt đáng(lo. g|l.1309
á lũ ch’ó chế’t co.i truyện bê-n we.b có’p Iậ.u ڽ
Lâm Cn Dung nói: “Vì miĩngưi trong nhànuông quá đy, thêmic nhóm tôi³t c tângbc sut ngày. Nhưngïbn tính cacon đơn thun, thinĩlương, cũng chưa đếnīmc nghiêm trng. Cóchàng trông chngthì yên tâmĩri.” Tính cách nghiêmícn, trm tĩnh ca Lc Giam va³hay có th³trn áp Ngh lang, thế nênìnàng không h{lo lng. G.L13}09
g‘l13)09,+WORDPRESS
ïjLc Giam nhânitin tiếp li: “Nhc,mi nh, nhóc NgũĮlang nhà Chưįtiên sinh ch²ln hơn conba tui màɩđã đim tĩnhĪlm ri, ch đng²nói chi là,đem so vianh C caIcon bên nhàh Đào. Ta thyìđã ti lúcÏmài giũa tínhïtình, ln này vÍlà phi đóngcương cho cu¸chàng ngay.” Dt li, liĭcúi đu nhìn¸cu th haiïmà cm thán, ThngĮbé này thìíquá mc chtjphác, rng lưng.” gl)13.09
{ഒỨʑỪㆊἇ⊱kü໓Ẩ)ấ+1309
حLâm Cn Dung trìuìmến xoa đu Chính lang, khĩthan: “Cht phác rnglưng thì ttĩtht đy, nhưng khóítránh hay bcác anh trêuíchc.” gl/13“09
gl+13-09ΆễớچㆃИṒມḬളìặㄟḰ
)ĩChính lang quơ mtîmiếng bánh bfvào ming, vô ưu}vô lo tavào lòng mxoay ti xoaylui, hai chân xon(li nhún nhy¸trên đôi giàyĬđu h, gương mtIhnh phúc thamãn. Nghe cha mnhc ti mình, cuɩbé lin ngng]đu cưi lyįlòng, đôi mt vnìcong cong nhưĩmi khi, trên mtîcòn hin rõīhai lúm đngìtin, tht là vaíngt ngào vaĮđáng yêu, ch nhìnithôi đã munïcn mt cái. gl.13/09
gl,13-09*word+press
Lc GiamÎbt giác mmĨcưi: “Xem đi, có khïkhông nào? Mà khthế ch li]d to cm:tình. Ngày xưa tuyem cưng Ngh lang như trngmng, nhưng cũng chưaftng đ conăn cho sưng]ming bt kìgi gic, li cònÍlăn qua lnìli trong lòngem thế này, đúngĩkhông? Con nó nhưvy chc aiɨgp cũng munichiu ý cđy.” gl/13“09
Ր๗ƯổṼㄳὄậΈ÷ഒỸЛḬ+13-09
īìChưa dt li, đãnghe có ngưim c chenngang: “Con va lnЇbng em làĪphi hc phépĩtc luôn ri, em,mp thế màívn đưc ănlinh tinh.” Ra là Ngh lang đang¹vn khung ca, haimt đ hoeĩngóng li đây, gươngmt ti thânïđy hâm m. G|L“1309
GL-13/09ΧóḘʀがϕỸധṞษỗẵㅊŨ
Lc Giam}chau mày: “Mi đóïđã t kim¹đim xong rià? Con đng tưngīgì vy!” G/L+1309
ë đ.ồ chó chết co.i truyện trog trang có’p !ậ.u ě
ĩíNgh lang lptc thng lưng, qutЇvi nưc mt, duɨmôi nói: “Kim đimíhết ri , giīlà ti nhnfli.” G.L13}09
G:L13)09@Wordpress
±Lc Giam cho phépìcu đi vào: “Vycon nói rõíràng cho mínghe th, đến ttcùng là phmîli thế nào.” gl|13/09
ՉๅấحỖㄵὣºՓځႽṮϬὢ(13}09
ĭNgh langchp chp vàicái, nưc mt longìlanh liên tcIlăn dài trênmá, li không dámcàn r quámc, bèn qut nưcÏmt ri nghn{ngào thưa: “Con khôngЇnên mua danhĩchuc tiếng .” g‘l13}09
կ д co.i truyê.n bê.n trang c.op.y ||ầ c.hó d:ại
úMuadanh chuc tiếng, quíđúng là muaïdanh chuc tiếng. Lc Giam và Lâm Cn Dung liếcÏnhìn nhau, đu nhnìthy ý cưitrong mt điphương, phi c sc}nhn xung, bày rab dáng nghiêmįngh: “Tiếp tc đi.” g,l.13|09
1309·ڶỒŋくEẦ๗ÌႧἓẹぅḺ
¹îTui Ngh lang cònЇquá nh, chng thĨnghĩ đưc đo:lý ln laogì, ch nói: “Làm ngưiĬthì phi biếtcn trng, nghiêm túc, vngĩvàng, còn như conlà khoe khoangphù phiếm, tuyt đilà sai trái, vĩsau con sìkhông tái phm.” Liɪnheo mt nhìnnhóc kh gingây gi diva mi mêľnhóp nhép ngonЇlành va loayĩhoay trong lòngm, t nhiên nưcímt ti thânĬvà hâm mìc trào raįđm đìa. GL13l0.9
gl13/09}word.press
ʀTính thng:bé này tht²quá mãnh lit, điugì quá mccũng phn tácdng, chng còn hayĺna. Lâm Cn Dung lin kéo conĩvào lòng lauìhết nưc mt: “Đãlà vui đùaɨthì nên giIđúng thái đľvui đùa, ch đâuphi huênh hoang]phô trương kiuđy. Con làm vyìlà ba hoaĭkhoe m, v lâuĮv dài sıgây hi chotương lai caɨcon. M không btbuc con phiĭcó tên trênĬbng vàng, nhưng conìnht đnh phi[làm mt ngưiĩhiu rõ bnthân, không kiêu căngxc ni.” g‘l13)09
ΘຟụقỵセỄặЦōຂÈԷŨ,13|09
)Ch cóįm cu miInói thế,ch nhng{ngưi ln khácîđu mong ch²đến ngày cuiđưc tên đĩbng vàng. Ngh lang bám vàoìc Lâm Cn Dung, tht lòng nóiíkh: “M, con biết sairi.” Li c c[vào tay Lc Giam, nh gingÍthì thào, Cha, con biết(sai ri.” gl*13‘09
μ |’ũ khố”n na:n và,o đo.c ở bọ.n đăg lậ:u ã
sLc Giam gtĪđu: “Biết sai màsa là hayjnht, tt c đu:vì tt chocon thôi. Con dnÎem xung dưiÎchơi đi, m đangìkhó chu trongngưi đy.” gl:1309
öe mỗi ngày đi học đc Chính lang ủấ
ĩįNgh lang loılng s trán Lâm Cn Dung: “M)vn chưa khe{?” G.L*1309
13|0|96ڽẲ⊱ㅽ7ỷჅỊഖỚڼㄜẺ
ڶLâm Cn Dung mm cưi, chm(nh trán vàojtrán con trai: “Khôngđáng ngi đâu, mnm ngh mtĩchút là khingay.” gL13“09
g‘l13)09|word.press
ļľNgh lang hiu chuynıly khăn laumt cho emļsch s rijdt cu béra ngoài. Chng myĭchc gian ngoài(đã truyn đếntiếng cưi vôɨưu vô loÍca hai anhɩem. gl*13/0.9
őỡ Nghị lang bỏ côg việc cơ quan ❢ʗ
Lc Giam lng ngheĩgiây lát, hài lòngÍnói: “Tht ra bntr rt yêuìthương nhau.” Chàng choàngļtay qua ôm Lâm Cn Dung, “Cìda vào ta}ngh tm đi.” gl;1309
ѮხḒŏṦぉὄلѠℓഔỞRỰ)13.09
“Tuy Ngh lang hơihiếu đng, nhưng mijcòn nh mà³đã biết giúpĩem chăm Chính lang, em rt¸yên tâm.” Lâm Cn Dung ta sátìvào ngc Lc Giam, níu lyvt áo chàng, ngaïđu nhìn chàngɨth th, “Hình nhưɨem li cóîtin vui đy.” gl13-09
gl*13’09ѦēéɕいΨḞฑềലḴʑおẻ
նThtisao?” Ban đu Lc Giam kh gitĩmình, ri nhanh chóngĭtươi cưi rngɪr, quên hết tt]c hôn ngayļlên má nàng, vòngítay ôm chthơn, đt tay trênbng nàng, du dàngínói: “Kh cho em.” G(L/1309
ớ b:ọn kh.ốn na.n v.à’o đo.c bê.n trang đăng lậu ử
ĩThưam, phi ung thuc¹ri .” Đt nhiêncó hu gáiÍđi ti, chân trưcĭva bưc quaīca khoang, chân sauĩđã quýnh quángIrt li. g,l13.09
g‘l13)09*word;press
Thoáng chcmt Lâm Cn Dung đ lng, giãy giaÎmun đng lên: “Đuti chàng c!” gl|13*09
)ലṰšẦセỜɢΧɔუṜѲὸ*13{09
ĬMt Lc Giam cũngnóng ran, nhưng chngl ra ngoài, hếtįsc đim tĩnh,ôm nàng ln)na, đon quay đuïmng hu gái: “Càngngày càng vôĬl, chưa đưc chophép đã dámìxng xc ti.” Ricúi đu nhging d v, Đãîlà v chngíthì có gìfphi ngi ch?” gl1309
13/093║ḈʊㄩЊṔแṾฐὧứいṲ
ڼLâm Cn Dungcũng yên tâmng vào lòngchàng, mm cưi ngmĩhoa hnh giaİmàn mưa ltįpht ngoài caĺs, thư th nói: “Lnnày em mongîlà con gái, chàngĩthy sao?” G-L(1309
۶ ú chui vào Iũ có.p lậ:u lầ khốn n.ạn
ìíLc Giam vv lưng nàng, cưiđáp: “Em bo thếĭnào thì làIthế ny. Nam hayĩn cũng nhưĩnhau c, bình anìđưc là vuijri.” Du sao đâyvn là vicIca ông tri, chngìai quyết đnhni. g.l+1309
gl,13-09|word.press
ģ“Con gái ttįlm, va thân thiếtíva hiếu thun.” Lâm Cn Dung vôícùng mong đi. G.L+1309
‘ᄀỚɖὦㄳḄởảعຂḾІì*13‘09
īĩLc Giamĩxoa cm xutìthn, bng nhiên thtlên mt câu: “Vyv sau lúc¹con kết hôn, emıcũng đng khócîđy.” g+l1(309
ơ b:ọn khốn coi truyện ở we.b c.op’y |ậu q
¢“...” Lâm Cn Dung câm nín hiìlâu, mi nói: “Chàng li]nghĩ tn đu²tn đâu ri.” gl*13‘09
G:L{13)09ՑʼnḰʉセΏẦოỠฤὓ۩ㅻÁ
{ïLc Giamcưi, đi đ tài: “Hiếmîkhi tranh thīđưc thi gian, chiЇbng hãy giongthuyn đi xathêm chút nhé.” DtĮli, chàng gi tôiĮt vào giaoĨphó, “Các anh ccho chy thngmt đưng, đến triĬti thì vĬph.” G-L(1309
gl:1309,+WORDPRESS
Thuyn hoa vngıvàng lưt chmÏchm ti trưc, núiĪxa m bóng³nht, hnh hoa vươngìkhói sương, tt cɩlng vào nhauîto thành khungcnh thanh nhã, yênįbình. g.l+1309

***

ƒChiếc(kiu nh quâyЇmàn d xanhɪthm t t°dng li trưcnha môn triīhuyn, đy đãcó vài ngưiĩhu c giiln tr mmıcưi ch sn. Quns đc lc³dn đu làngưi nhà TrưngЇTh, hin đã thayîvào v tríĭca Đu Nhitrưc kia. Sau khi°nhn Chính lang đang say ngt Lc Giam, cô y phnìkhi trình vi Lâm Cn Dung: “Thưa, nhà¹h Ngô vabáo tin, tháng trưcm Hai bênĮy sinh đưcmt thiên kimđy .” gl*13/0.9
G}L{13l0.9ϳʐὒəえ҂ứჵẼႪÌçぉḆ
ĮįTht sao?” Lâm Cn Dung rt°vui mng, đánh mtiqua Lc Giam, ý bo, xem đi, chúngìta mi nóimun có congái, Ngô Tương đãĩđi trưc mtíbưc ri. gl,13-09
GL-13/09wp
äLc Giam cũngvui v: “Vy phiíchun b kjquà mng ngayîthôi. Lúc Ngh lang và Chính lang ra đi, bên hïcũng tng quàɩnng tay lm.” g‘l13)09
è đ:ồ kh.ốn na.n đo.c truyện bên trang c.ó.p Iậu ķ
[ıLâm Cn Dungìcưi bo: “Còn cn(chàng nhc sao!” g‘l13}09
đ։ṴĉṰㅾἀởớởഓἄϤẵ(13)09
хNgh langĩtí tn xápIli góp vui: “ConÎcũng tng quàjcho em béna.” gl13;09
1-3|0|90⊹ÉʘㅊՖἃນèႻòʦㆃỒ
įLâm Cn Dung trêu cu: “Con{thì có gìĩmà tng?” gl*13‘09
gl=1309wordpress
Ngh lang ngmnghĩ chc lát, miįhào hng đáp: “Myľth đ vàngbc ca conđu là chaĨm cho c, cons tng emïmt cây sáotrúc do chínhЇtay con làm.” G‘L13.09
ѼცṢʙẮさẠڿѤëฏỬàÓ.13/09
ɩiLc GiamÍvn mun nói, conįnít vt mũichưa sch nhưcon thì tngsáo cái gì, song(thy v liên(tc nháy mtÏvi mình thìcũng thôi không]nhiu li, ch nhccu cu mauđi ngh: “Tr lmĺri đy, con víphòng ng ngayìđi. Bt đu tɪmai là phifri giưng vàoïcanh năm (3h), theothy Chu caĩcon luyn đng¸trung bình tn. Quavài hôm na{Mao tiên sinhЇđến thì bàiĮv s tăngfthêm nhiu. Con làîhuynh trưng, nói thếnào cũng philàm gương chocác em noitheo.” gl.13/09
є څ v,ô đo.c ở bọ,n đăng |ậu là chó chết
ѣVâng .” Ngh lang kh nãovut mũi, th dàilàm l chào:ri lê bưc[ri đi. Đến nađưng đt nhiênÎsc nghĩ, cha miĺbo “phi làmìgương cho cácîem noi theo, nhưngrõ ràng làļcu có mimt nhóc emİhết ăn, chơi, ng lijcưi ng thôiimà. Vy ch “các” đy nghĩalà sao? Cu thcĩmc xoay liínhìn cha m, chthy cha đangĪnghiêm mt, thái đìhết sc tptrung, ánh mt li)sáng lp lánh, cònîân cn, cn thnĨđ m đi. Cuĺch biết lcĩđu, th dài, xoay ngưiîct bưc. G‘L13.09
13-09=ǎỵóえRửๅἑაÙģㆂὦ
ìXem raīcu li sp¸có thêm em,ri. Cu hơi phinɪmun, nhưng thot chcľđã hào hng¹tr li. Thế tclà s cóĩthêm mt bé(con đ véoímá. Vi c, Chính lang tham ănIs ch thgi kh ging gây chúĭý na nh. g.l+1309

 

10 thoughts on “[Thế Hôn] Ngoại truyện (1)

      1. Ôi vậy up đi bạn ❤ Hồi đọc truyện xong mà tiếc lắm chỉ muốn được đọc thêm nhiều nữa câu chuyện gia đình của Lục Giam và Cẩn Dung.

        Like

  1. Ax k ngờ có ngoại truyện ạ. Thề chứ Thế hôn là bộ trọng sinh gia đấu mà m đọc thấy ok nhất trong nhg bộ trọng sinh từng đọc. Tình cảm nhất quán từ đầu đến cuối. Ko đầu voi đuôi chuột. Từng bí ẩn băn khoăn của nữ chính hé lộ dần dần mà vẫn k kiểu thiếu logic. Tóm lại là rất hay, nhẹ nhàng nhưng k kém phần hồi hộp. Ko kiểu motip trả thù mẹ kế hay em cùng cha khác mẹ mà chỉ đơn giản là nhg mâu thuẫn lợi ích dẫn đến nhiều hệ quả khác nhau. Thực ra đọc hết cả bộ thấy cảm giác hụt hẫng lắm. Vẫn muốn đọc thêm 😢

    Like

  2. Ước gì tác giả viết thêm một phiên ngoại kiếp trước của Lục Giam. Lý do tại sao hôm ấy anh không đến.
    Mình không tin là anh bỏ nữ 9 lại vì có ý bỏ lại hơi đâu gửi gắm chia tiền làm gì cho mệt.

    Like

Leave a comment